Thơ Hà Huyền Chi Hoàng Vân Phổ Nhạc và Tŕnh Bày

Lạnh Ngắt Cung Hàn

 


Lá như bướm bay âm thầm vĩnh quyết
Sương đưa tiễn ngày thanh thản từ ly
Sao ta chia tay buồn hơn nỗi chết
Sao ta nát ḷng chẳng thể quay đi

Đời đẹp vô cùng t́nh như hoa nở
Tâm thẳng một đường người bẻ cho cong
Dẫu đội trăm lần mũ gai thống khổ
Cũng hoài công thôi người chẳng hài ḷng

Đèn lồng tối câm đêm dài hiu hắt
Như em dỗi hờn thầm khóc trong tay
Ta làm sao hơn với ḷng dao cắt
Em làm sao quên sầu đắng từng ngày

Mùa tới rồi đi trời nhiều mây trắng
Đàn cũng thường khi lạnh ngắt cung hàn
Nàng có ǵ không khi ḷng thiếu vắng
Ta c̣n ǵ không đời lỡ xa nàng?

hahuyenchi
 

Flying leaves detach silently
Days are serene in the adieu
Why is the parting so dreary
Impossible to turn away?

How splendid is life in full bloom
Straight is the mind, distorted by whom
Bearing thorns as a repentant
Does not alleviate the sanction.

The dim lantern in the long night
As when upset, weeps quietly
With deep pain, I am suffering
While bitterness hurts you dailỵ

Seasons come and go, white clouds fleet
Cold sounds are strummed from the lute
What remains in your heart in need
How do I feel away from you?

English version by BaoNgoc